Đêm lạnh trăng gầy soi bóng ai
Cô đơn lê bước phố thêm dài
Sương trắng giăng ngang đầu bạc tóc
Mông lung không định hướng thời gian
Năm tháng qua rồi kéo lại chăng
Thu đi quá nửa lá rơi đầy
Gửi lại cho ai vàng sắc lá
Một mùa thu mãi mãi xa xôi
Khóc làm chi nữa bạn tôi ơi
Tình chết trong tim tình chết rồi
Mượn lá thu vàng xây nấm mộ
Cho tình an giấc chốn thiên thu
Xin mượn ca từ của mùa thu
Mượn gió heo may chút nắng vàng
Mượn hương hoa sữa thêm vị ngọt
Sưởi ấm lòng tôi chớm đông về
ẤM ÁP MÙA ĐÔNG
Không có nơi em gió lập đông
Chỉ là hơi ấm dậy bên trong
Mặc ai chen lấn đời đôi ngả
Em chọn tình anh để sưởi lòng
Cô bác cười thầm nhỏ đó quê
Thị thành không muốn cứ khen chê
Cây đèn đom đóm làm sao rọi
Xếp cạnh quý bà chói mặt nghê
Quê em giản dị với chân tình
Cuốc bẳm cày sâu vẫn rất xinh
Chiếc áo anh ghim hồn nhỏ giữ
Trồng thương cấy nhớ đẹp đôi mình
Vết xướt lành rồi gió lặng thinh
Nhờ anh xác lá vẫn nguyên hình
Mùa đông mặc kệ lòng em ấm
Trêu ghẹo thu tàn thấm mộng trinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét