Sợ quá đi khi đêm đông giá buốt
Ta bên ta sao ta muốn bên mình
Gối chăn ấm đắp hờ một bên lạnh
Bởi tại ta hay cái gió đông về
Sợ quá đi khi đêm về Nguyệt lạnh
Ta bên Nguyệt nhưng cũng muốn bên Trăng
Ánh Nguyệt nhỏ không soi cùng đôi bến
Muốn sáng cùng ta phải hoá hư vô
Sợ quá đi khi đêm về say tửu
Bạn bè vơi ta cũng uống một mình
Ly bia nhỏ sao chứa nhiều trái đắng
Ta uống say để quên hẳn chuyện tình
Sợ quá đi rượu mềm môi vơi hết
Ta đi đâu lang thang để về đâu
Biết tổ ấm trên con đường quen thuộc
Sao rẽ vào ngõ cụt chẳng lối ra
Sợ quá Chúa,Trời ơi con sợ quá
Biết kính: Chúa chi, sẽ thưa gì: Trời
Bởi con lỡ kiếp này say thơ, tửu
Nên tâm hồn rối loạn lúc khi say
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét