Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

Chuyện tình hoa nắng và gió

Hoa e ấp, ủ mình trong nắng sớm
Nắng nhẹ nhàng sưởi hoa lớn đơm bông
Hoa thiếu nắng, hoa còn khoe hương thắm?
Nắng thiếu hoa, nắng chẳng tỏa ánh vàng.

Ngày qua ngày nắng âm thầm bên hoa
Nắng đâu biết hoa cần nhiều hơn thế
Rồi gió đến làm hoa rung rinh cánh
Gió thổi hạnh phúc đến bên hoa.

chuyen-tinh-buon-hoa-nang-va-gio
Gió thầm thì bao nhiêu điều tuyệt diệu
Những khung trời, những ao ước gió đã qua...
Hoa mải mê cuốn theo cơn gió lạ
Đâu biết rằng gió đến, gió sẽ đi.

Hoa buồn ư? Ong bướm đến bên hoa
Rót cho hoa bao nhiêu lời mật ngọt
Chúng chỉ vui đùa thôi, hoa có biết...?
Vô tâm ong bướm, đậu rồi lại bay.

Hoa ủ rũ trong lẻ loi hiu quạnh
Nắng giang tay ôm trọn hoa vỗ về
Nắng xua tan nỗi buồn hoa chất chứa
Để hoa cười trong sương sớm long lanh.

Hạnh phúc đến, với nắng thật mong manh
Bởi gió kia lạnh lùng quay trở lại
Rất dạt dào và cũng đầy kiêu hãnh
Lại thêm một lần, hoa lá lao xao.

Vòng tay nắng không níu nổi hoa nữa
Gió đưa hoa tung bay khắp đất trời
Bầu trời kia như dành riêng hoa gió
Hoa đắm mình trên đôi cánh tình yêu.

Hạnh phúc đó cũng chỉ là thoáng qua
Có hay không? Thứ tình yêu: mãi mãi
Hoa rụng rơi nơi góc thềm lạnh lẽo
Vô tình... hoa gió lướt qua nhau.

Khu vườn xưa nay không còn hoa nữa
Nắng sống trong niềm khắc khoải, đợi chờ
Nắng lang thang trên khắp mọi lẻo đường
Mong một ngày gặp lại bóng hình quen.

Rồi duyên số đưa nắng đến bên hoa
Nắng xót thương trước cảnh hoa tàn tạ
Hoa mỉm cười ngả đầu vào vai nắng:
''Hạnh phúc là được yêu và chết trong tình yêu''
Hoa úa rồi! Nắng nhạt... chờ màn đêm...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét