Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

Khoảng lặng trái tim

Tôi yêu người mà người chẳng yêu tôi
Thứ tình yêu tôi gọi tên khoảng lặng
Tôi yêu người mà không giành giật
Chỉ yêu thôi, lặng lẽ yêu người.
Lần gặp đầu tiên có được coi định mệnh
Khi vô tình hai con người xa lạ
Chỉ làm quen với chút cảm hững hờ
Chẳng có gì đâu của cái phút ban sơ.
khoang-lang-trai-tim
Nhưng một ngày kia trái tim tôi nổi dậy
Lại đi yêu người xa lạ ấy, yêu người
Tôi dằn lòng; chuyện này sao phi lý
Bao năm, ba lần gặp có nói lên điều gì?
Mỗi mùa xuân, hạ đến rồi đi
Thu về, lá vàng rơi ngập lối
Đông lạnh, lòng càng thêm se sắt
Vậy là đã chín năm qua rồi.
Tôi có chồng hiền, có con ngoan
Người cũng đã ở bên một cô nàng nào đó
Mà ngày ngày người vẫn gọi “vợ ơi”
Cũng sinh con đẻ cái như bao người.
Đã chín năm rồi
Khoảng lặng trong tôi chưa bao giờ lặng cả
Bóng hình, nụ cười và cả ánh mắt kia
Vẫn làm tôi day dứt bao đêm trường.
Tôi đã yêu một người
Thứ tình yêu tôi không thể giành giật
Tôi gọi đó là tình yêu khoảng lặng
Khoảng lặng tâm hồn, khoảng lặng của trái tim.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét